Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

Nể phục anh chàng shipper cụt tay giàu nghị lực vươn lên

Lạc quan và kiên cường, đấy là cách chàng shipper cụt cả 2 tay đối mặt với cuộc sống đầy nhọc nhằn

Đôi cánh tay bị khuyết một nửa nhưng chàng shipper này vẫn có thể làm việc như bao nhiêu người bình thường khác, tự tin lái xe, cầm điện thoại nghe gọi và bốc vác hàng hóa. Công việc dù vất vả nhưng đem đến cho anh một niềm vui lớn, đó là sự tự lập.

Nỗi đau mất cả 2 tay, mồ côi mẹ từ nhỏ của chàng thanh niên 27 tuổi
Người ta thường nói, khi chúng ta không có gì cả, chúng ta vẫn còn đôi tay và khối óc, cho dù khi đưa ra trước gió, đôi tay của chúng ta thật trắng tinh và trống rỗng. Thế nhưng đối với anh Lý Láo Lở (tên thường gọi là Anh Khang, SN 1987, người Pạc Tà, xã A Mú Xung, huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai), quan niệm ấy có vẻ chưa hoàn toàn đúng. Đối với anh, ngay cả một đôi bàn tay lành lặn, anh cũng không có được.

Năm lên 8 tuổi, trong một lần xách phích nước nóng đi giữa sân trường, anh không may bị nguồn điện cao thế phóng trúng. Tai nạn đau đớn xảy đến, anh Khang ngã xuống rồi ngất đi. Khi tỉnh dậy, chỉ thấy đôi tay đã đeo đầy băng trắng, đau nhức vô cùng.
Để bảo đảm tính mạng, các bác sĩ đã cưa cả hai tay anh đến sát khuỷu tay và ức chế sự phát triển của cánh tay. Vì thế, dù với sức vóc một chàng thanh niên 27 tuổi nhưng cả hai tay của anh Khang đều rất nhỏ và có phần teo tóp.
Cơ thể không lành lặn, gia cảnh anh Khang còn rất khó khăn. Từ khi còn nhỏ, anh đã mồ côi mẹ. Ngày đôi tay mới bị cưa, anh Khang ý thức rằng có lẽ tương lai mình rồi đây, sẽ đầy rẫy những khó khăn, trắc trở. Chán chường, tuyệt vọng, có lúc 8X này cảm thấy mình bị trầm cảm, không còn có thể vui vẻ như bạn bè đồng trang lứa.
"Nhưng rồi những ngày tháng ấy cũng qua đi. Mất 5 tháng, đôi tay mình dần hồi phục, còn về mặt tinh thần và tập luyện cho nó có thể làm việc được, mình cũng không nhớ là bao lâu nữa".
Từ chỗ phải nhờ mọi người trong nhà giúp đỡ tất cả sinh hoạt cá nhân, anh Khang dần tìm cách tự luyện tập. "Chuyện gì không làm được, mình cứ cố thử 1-2 lần, đến lần thứ 3, thứ 4 thì khá hơn và dần dần làm thành thạo".
Đôi tay bị cụt lửng, lâu dần không còn là một gánh nặng với anh Khang. Nó không còn khiến anh buồn bã, chán chường hay mặc cảm về số phận. Anh nói tay mình nhỏ vậy thôi nhưng rất khỏe, có thể làm đủ thứ việc mà một người bình thường có thể làm được.
Bỏ CĐ, rẽ ngang ĐH, ra trường thất nghiệp nhưng vẫn giữ niềm lạc quan vào cuộc sống
Mất 3 năm sau ngày tai nạn, anh Khang mới có thể quay trở lại trường học. Sau nhiều ngày tập viết, dù đôi tay không lành lặn nhưng anh vẫn có thể theo kịp bạn bè. Thành tích học tập tốt và tính tình cởi mở, tinh thần lạc quan của anh đã khiến bạn bè nể phục. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, anh thi đỗ và chuyển lên Hà Nội theo học một trường cao đẳng nghề.

Cảm thấy con đường mình đang đi không phù hợp với bản thân, anh Khang xin phép gia đình và quyết tâm thi lại ngành Khoa học quản lý, ĐH Khoa học Xã hội & Nhân Văn. "Gia đình mình khó khăn lắm, mình đi học được cũng là nhờ có một người ba nuôi người Hàn Quốc giúp  đỡ", anh Khang kể.


Sau khi ra trường, anh Khang đã nói chuyện với gia đình và ba nuôi, hy vọng có thể tự lập kiếm sống. Mới tốt nghiệp cách đây chưa lâu nên hiện tại, anh vẫn chưa xin được việc làm ổn định. Để trang trải mọi thứ, anh đành làm shipper giao hàng. Công việc này rất vất vả, thường xuyên phải di chuyển trên đường, đối phó với nhiều mánh khóe lọc lừa... thế nhưng anh Khang vẫn cảm thấy rất vui. Bởi vì anh không phải phụ thuộc vào ai hết, nhờ có công việc này, anh có thể tự lực kiếm sống qua ngày.
"Ra trường rồi mình đi xin việc nhưng không ai tin là mình làm được việc gì đó nên hồn. Mới đầu khi xin làm shipper, người ta cũng không tin mình sẽ làm được. Nhưng bây giờ thì mình có nhiều khách hàng lắm, mọi người cũng bắt đầu tin tưởng mình nhiều hơn".
Anh Khang là một người làm việc rất có trách nhiệm. Ngày nắng mưa, sớm hôm hay lúc khuya khoắt, chỉ cần đã nhận lời của khách là anh luôn giao hàng đúng hẹn. Công việc này tuy chưa hẳn phù hợp với sức khỏe của anh Khang nhưng bằng sự cố gắng hết mình, anh vẫn đang thực hiện nó rất tốt.
"Có nhiều người khi gặp khó khăn, tuyệt vọng, họ thường buông xuôi nhưng mình thì luôn cố gắng để thay đổi, để sống tốt hơn. Mình rất vui vì hiện tại có thể tự làm việc, tự lo cho bản thân dẫu rằng đây không phải là công việc mình mơ ước".


Anh Khang nói, anh có rất nhiều dự định. Nghề shipper chỉ là một công việc tạm thời. Mới đây, một công ty chuyên buôn bán hoa quả sạch đã hẹn gặp anh và hứa sẽ đào tạo anh thành một nhân viên marketing online. Điều đó làm anh rất vui và hy vọng, tương lai sau này của mình sẽ ngày càng tươi sáng hơn.
"Trước đây Khang nó có xin đến đây làm việc nhưng đã nghỉ rồi. Bây giờ chúng tôi gọi cậu ấy quay lại, muốn đào tạo thêm về chuyên môn marketing, SEO để cậu ấy có thể làm công việc văn phòng, phù hợp với tình hình sức khỏe hiện tại", anh Nghĩa (nhân viên quản lý tại công ty hoa quả trên) chia sẻ.

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2016

Người dân nghèo bất bình khi bị thu hồi tiền cứu trợ để chia đều

Xã Quảng Hải (thị xã Ba Đồn, Quảng Bình) nằm sát sông Gianh, hứng chịu hậu quả nặng nề sau trận lụt vào tuần trước. Nhiều đoàn cứu trợ về xã cấp phát gạo, mì tôm, nhu yếu phẩm và cả tiền mặt.
Nhận hàng và tiền cứu trợ, nhiều người dân trong xã phản ánh, cán bộ thôn thu lại rồi chia đều cho các hộ trong thôn.
Đường vào nhà bà Văn (78 tuổi, thôn Tân Đông, xã Quảng Hải) ngập ngụa bùn - dấu vết còn lại của trận lũ. Sống một mình, con cái đi làm ăn ở Tây Nguyên, ngày 22/10, bà Văn được một đoàn hảo tâm từ Hải Phòng hỗ trợ 2 triệu đồng. Tối cùng ngày, người của thôn đến thu lại khoản tiền này. "Cán bộ thôn nói lụt chung, mọi người cùng mất mát nên ai được hỗ trợ thì phải chia sẻ", bà Văn thuật lại.
Bà cho hay có nhiều thứ muốn mua sắm, chi dùng sau lũ nhưng bị thu lại tiền nên rất túng thiếu.

Xã Quảng Hải (thị xã Ba Đồn, Quảng Bình) nằm sát sông Gianh, hứng chịu hậu quả nặng nề sau trận lụt vào tuần trước. Nhiều đoàn cứu trợ về xã cấp phát gạo, mì tôm, nhu yếu phẩm và cả tiền mặt.
Nhận hàng và tiền cứu trợ, nhiều người dân trong xã phản ánh, cán bộ thôn thu lại rồi chia đều cho các hộ trong thôn.
Đường vào nhà bà Văn (78 tuổi, thôn Tân Đông, xã Quảng Hải) ngập ngụa bùn - dấu vết còn lại của trận lũ. Sống một mình, con cái đi làm ăn ở Tây Nguyên, ngày 22/10, bà Văn được một đoàn hảo tâm từ Hải Phòng hỗ trợ 2 triệu đồng. Tối cùng ngày, người của thôn đến thu lại khoản tiền này. "Cán bộ thôn nói lụt chung, mọi người cùng mất mát nên ai được hỗ trợ thì phải chia sẻ", bà Văn thuật lại.
Bà cho hay có nhiều thứ muốn mua sắm, chi dùng sau lũ nhưng bị thu lại tiền nên rất túng thiếu.

Tương tự, căn nhà của bà Thi (60 tuổi) bị ngập sâu 2 mét trong trận lụt. Một triệu đồng mà đoàn hảo tâm ủng hộ, bà cho biết thôn thu lại ngay sau đó để phân bổ cho các gia đình khác.
Cạnh nhà bà Thi, vợ chồng chị Linh nhận được một triệu đồng và cũng bị thu lại. "Đoàn cứu trợ về tận nhà, xem thấy áo quần bị trôi hết, gạo ngâm nước nát bét rồi mới hỗ trợ tiền", chị Linh kể.
Theo người dân, cán bộ thôn Tân Đông sau khi thu tiền về đã chia bổ đầu cho tất cả các khẩu trong thôn. Bà Văn, bà Thi được nhận lại 60.000 đồng do sống một mình, gia đình chị Linh có 5 người, được nhận 300 nghìn đồng.
Chị Ngân (45 tuổi) ở thôn Tân Thượng cũng bị thu số tiền 2 triệu đồng của một đoàn từ thiện. “Tôi chưa biết khi nào sẽ được chia lại và được chia lại bao nhiêu”, chị Ngân nói. Có chồng bị thần kinh, con gái lớn đang mang thai thì vừa mất chồng, nhà chỉ còn chị và con gái sau là lao động chính. Căn nhà tềnh toàng không có gì giá trị ngoài chiếc tivi. Chị Ngân bảo nhận tiền dự tính sắm ít vật liệu sửa lại nhà, nhưng giờ thì chắc chịu.
Tình trạng thu lại toàn bộ tiền cứu trợ rồi chia đều cũng diễn ra ở nhiều thôn còn lại của xã Quảng Hải.
Không chỉ tiền, các mặt hàng như gạo, mì tôm, nhu yếu phẩm cũng được thu và chia đều. Một số đoàn cứu trợ số lượng hàng không lớn, không thể chia ra cho toàn bộ thôn thì cán bộ hóa giá, bán lấy tiền rồi chia bằng tiền mặt.
Trong ngày 22/10, đoàn cổ động viên bóng đá Hải Phòng đến xã Quảng Hải, cứu trợ cho 115 hộ dân với số tiền hơn 200 triệu đồng. Danh sách các hộ dân nhận quà được đơn vị lấy từ các thôn, cùng cán bộ thôn đi trao. Khi đoàn rời đi, quà và tiền được thu lại để chia bình quân đầu người.
Ông Cao Xuân Pha, trưởng thôn Vân Nam (xã Quảng Hải) từ chối trả lời khi được hỏi về công việc cứu trợ trong thôn, yêu cầu phải có giới thiệu của UBND xã mới làm việc.
Trước thông tin tiền cứu trợ bị thu lại rồi chia bổ đầu, ông Cao Xuân Ngọc, Chủ tịch UBND xã Quảng Hải cho hay: "Quan điểm của xã là hỗ trợ gia đình nào thì gia đình đó được hưởng. Xã giao các thôn lập danh sách và tổ chức trực tiếp tặng quà. Xã đang kiểm tra và nếu có hiện tượng trên sẽ chỉ đạo trả lại tiền cho người được cứu trợ".
Còn theo ông Nguyễn Trần Quang, quyền chánh văn phòng UBND tỉnh Quảng Bình, tỉnh đã chỉ đạo các địa phương kiểm tra thông tin "thu lại tiền cứu trợ" nhằm chấn chỉnh, không để tiếp tục xảy ra. Cùng với đó, ai có sai phạm sẽ bị xử lý.
Ông Quang cũng cho rằng, "sự việc xuất phát từ nhận thức lấy lại rồi chia đều để hài hòa, chứ không phải vì tư lợi của cán bộ thôn. Dù vậy, cách thức trên là không được phép. Việc chấn chỉnh tình trạng này thuộc thẩm quyền các địa phương".
*Tên các nhân vật nhận cứu trợ đã được thay đổi.
Hoàng Táo


26 tỷ đồng trong tài khoản biến mất, ngân hàng thoái thác trách nhiệm

Một doanh nghiệp (DN) đã đến Báo SGGP kêu cứu về việc hơn 26 tỷ đồng gửi trong tài khoản Ngân hàng VPBank bị biến mất nhưng ngân hàng thoái thác trách nhiệm với lý do nhân viên làm sai đã nghỉ việc, vụ việc đang giao cho cơ quan điều tra!
Tiền mất, ngân hàng đứng ngoài cuộc, còn cơ quan điều tra thì dù khách hàng đã nộp đơn tố cáo gần một năm nhưng vụ việc vẫn chưa được xử lý… Chẳng lẽ không có nơi nào chịu trách nhiệm, khiến người dân và doanh nghiệp sống trong hoang mang?
Cán bộ ngân hàng mua séc, 26 tỷ đồng của DN bốc hơi!
Công ty TNHH MTV Đầu tư và Phát triển Quang Huân (trụ sở ở Củ Chi, chuyên mua bán nông sản) mở tài khoản tại Ngân hàng TMCP Việt Nam Thịnh Vượng (VPBank) từ cuối tháng 3-2015. Trong mùa mua bán nông sản, khách hàng thanh toán tiền hàng vào tài khoản này ước tính khoảng 26 tỷ đồng.
Cuối vụ, khoảng tháng 7, bà Trần Thị Thanh Xuân, Giám đốc Công ty Quang Huân, đến rút tiền thì tá hỏa bởi 26 tỷ đồng trong tài khoản đã biến mất, chỉ còn lại vài trăm ngàn đồng đủ “giữ” tài khoản. Bà muốn kiểm tra tài khoản thì nhân viên ngân hàng yêu cầu bà làm thủ tục đổi chữ ký, vì cho rằng chữ ký của bà không giống như chữ ký đã giao dịch trước đây!
Nhìn sao kê tài khoản, bà càng ngạc nhiên hơn nữa là trong lúc bà chạy đôn chạy đáo mua bán ở kho thì tài khoản của bà giao dịch “rút, chuyển” liên tục từ số tiền khách thanh toán chuyển vào tài khoản của mình. Việc ký séc, chi séc diễn ra liên tục, trong khi bà chưa hề mua séc lần nào. Hóa ra, trong bản sao kê ghi rõ, người mua séc của công ty bà chính là nhân viên Ngân hàng VPBank Đoàn Thị Thúy Hằng và người rút séc là chồng bà Hằng, tên Nguyễn Huy Nhựt, cùng 2 người bạn tên Đỗ Đình Bảo, Phạm Văn Trinh.
Trong thời gian ngắn, cứ số tiền khách chuyển vào tài khoản bao nhiêu thì Nhựt, Bảo, Trinh dùng séc (do chính nhân viên ngân hàng Đoàn Thị Thúy Hằng mua) để rút tiền mặt hoặc chuyển vào Công ty Thanh Tâm do vợ Phạm Văn Trinh đứng tên.
Điều đáng nói là ngay khi tạo tài khoản, bà Trần Thị Thanh Xuân có đăng ký thông báo giao dịch Mobile banking vào số điện thoại cá nhân bà. Trong sao kê tài khoản cũng thể hiện ngân hàng thu phí Mobile banking đầy đủ, nhưng bà không hề nhận được bất kỳ tin nhắn nào về các giao dịch trên.
Có hay không việc ngân hàng tiếp tay?
Hành trình khiếu nại của bà Trần Thị Thanh Xuân từ tháng 7-2015 đến nay gần như đi vào ngõ cụt khi ngân hàng thoái thác trách nhiệm với lý do nhân viên mua séc của ngân hàng đã nghỉ việc, hồ sơ đã chuyển cho công an điều tra, chỉ có công an mới có quyền mời nhân viên đó lên làm việc, chứ với nhân viên nghỉ việc thì ngân hàng không có quyền mời!
Tiếp phóng viên Báo SGGP, bà Đàm Thanh Hương, Trưởng Nhóm dự án truyền thông Ngân hàng VPBank, cho xem bộ hồ sơ đăng ký mở tài khoản có chữ ký ghi tên Trần Thị Thanh Xuân (Giám đốc Công ty Quang Huân) nhưng thật ra chữ ký đó là của Phạm Văn Trinh - một trong số những người tham gia rút tiền.
Trong hồ sơ, tất cả chữ viết đều không phải là chữ viết của bà Xuân. Bà Xuân cho rằng đó là hồ sơ giả do nhân viên ngân hàng Thúy Hằng cùng chồng và Phạm Văn Trinh câu kết giả hồ sơ và con dấu công ty của bà. Bà cũng cung cấp các chữ ký và chữ viết trước đây Phạm Văn Trinh ký tại các phòng công chứng, cơ quan thuế để đối chiếu thì đúng đó là chữ ký và chữ viết của Trinh nhưng lại ghi tên giám đốc Xuân.
Dù phía ngân hàng cho chúng tôi xem hồ sơ, nhưng tất cả đều là bản photo, chữ viết kê khai theo các mẫu của ngân hàng không phải của Giám đốc Thanh Xuân (chủ tài khoản). Ngay trong các hợp đồng được ký trực tiếp của Công ty Quang Huân với Giám đốc chi nhánh Ngân hàng VPBank cũng được ký chữ ký của Phạm Văn Trinh. Chúng tôi yêu cầu xem lại camera các ngày giao dịch để làm rõ người ký hợp đồng thì ngân hàng hẹn lại ngày khác.

26 tỷ đồng trong tài khoản biến mất, ngân hàng thoái thác trách nhiệm Chữ ký và chữ viết thật của Phạm Văn Trinh tại phòng công chứng trùng với chữ ký mang tên Giám đốc Trần Thị Thanh Xuân trong tờ séc


Bà Xuân cũng yêu cầu ngân hàng cho xem bản chính hồ sơ thì không được ngân hàng cung cấp vì… quy định bảo mật! Trong lúc nóng bỏng, chính chủ tài khoản bị mất tiền muốn xem lại hồ sơ của mình thì ngân hàng gây khó dễ, đòi hỏi phải “làm đơn, đóng dấu” mới giải quyết. “Nếu ngân hàng bảo mật tốt cho khách hàng như thế thì tôi đâu bị mất tiền…”, bà Xuân than trời!
Nhìn qua hồ sơ ngân hàng và bản đối chiếu, mắt thường cũng có thể nhận thấy ngay chữ ký đó là của Phạm Văn Trinh và chữ viết không phải của bà Xuân. Do vậy, có cơ sở để bà Xuân đặt vấn đề “nếu không có sự câu kết của nhân viên ngân hàng thì không thể nào một người đàn ông lại có thể mạo nhận phụ nữ giao dịch với ngân hàng mà ngay tên gọi đã có chữ “Thị” được”.
Bà Xuân yêu cầu ngân hàng làm rõ việc nhân viên ngân hàng Đoàn Thị Thúy Hằng đã đứng tên mua séc của công ty bà và tiếp tay cho các giao dịch đánh cắp tiền từ tài khoản của bà, nhưng không được ngân hàng hợp tác, cứ bảo nhân viên đã nghỉ việc. Trong khi, theo pháp luật, nhân viên dù đã nghỉ việc, nhưng trước đây nhân viên đó tiến hành các giao dịch với tư cách là người của ngân hàng thì mọi vi phạm của nhân viên gây ra, ngân hàng phải chịu trách nhiệm.
Quá bức xúc, bà Xuân gửi đơn tố giác đến Phòng Cảnh sát Điều tra tội phạm về quản lý kinh tế và chức vụ (PC46) Công an TPHCM từ tháng 9-2015. Vụ việc rõ ràng và đơn giản nhưng chẳng hiểu vì sao, đến nay đã gần 1 năm vẫn chưa được công an xử lý.
Theo Hàn Ni
Sài Gòn Giải Phóng